top of page

Suy ngẫm về những bài học trong vai trò Lãnh Đạo

Tác giả: Joey Nguyễn, phiên dịch: AVLD Team


Đối thoại Lãnh đạo trẻ Australia-Việt Nam năm 2021 là một trải nghiệm có lẽ sẽ không bao giờ lặp lại một lần nữa trong đời, trải nghiệm này đã thay đổi bản thân tôi với tư cách của một cá nhân, một nhà lãnh đạo, đồng thời là một người ủng hộ cho mối quan hệ song phương giữa Australia và Việt Nam.


Là một người thường xuyên nghe, đọc và xem nhiều nội dung về lãnh đạo và phát triển bản thân, tôi thừa nhận rằng tôi không nghĩ sẽ học được nhiều điều mới trong cuộc đối thoại. Thay vào đó, tôi đã nghĩ rằng sự phát triển của mình chủ yếu sẽ đến nhờ vào các khía cạnh khác của chương trình.


Tôi đã lầm.


Tôi nhận thấy rằng vai trò lãnh đạo được thể hiện theo một cách hoàn toàn khác bởi đội AVLD, cũng như các diễn giả - những người đã hào phóng chia sẻ thời gian của họ với chúng tôi: đại diện chính phủ cấp cao, nhà ngoại giao, doanh nhân, nhà giáo dục, cũng như cựu đại biểu và nhiều nhà lãnh đạo khác đã tham gia chương trình.


Sau khi chương trình Đối thoại kết thúc, tôi rút ra được ba bài học quan trọng đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của tôi về sự lãnh đạo.

1) Tồn tại sự khác nhau giữa việc thực sự đương đầu với tổn thương và việc chỉ dám chấp nhận rủi ro ở mức "an toàn"


Trong thời gian gần đây, tôi luôn coi mình là một người thoải mái khi mang “toàn bộ bản thân” đến nơi làm việc, nhưng trải nghiệm ở AVLD đã khiến tôi tự đặt câu hỏi về những khía cạnh mà tôi phải chăng vẫn còn khép kín với người khác.


Có một số thứ, tôi thường dành riêng để chia sẻ với bạn bè thân thiết và gia đình, nhưng tôi đã mở lòng thổ lộ những điều đó trong suốt chương trình. Và tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến đội AVLD đã tạo ra một môi trường, dù diễn ra qua Zoom, nhưng vẫn hiện thực hóa được những điều này. Để làm được việc đó thì không hề dễ dàng vì tôi biết nó đòi hỏi rất nhiều sự dũng cảm từ các đại biểu và cá nhân khác. Tuy nhiên, đội ALVD đã đơn giản và cụ thể hóa nó thông qua những ví dụ cho những nhà lãnh đạo như chúng tôi; và điều đó mang đến những sự chia sẻ rất chân thật, rất cá nhân, rất tổn thương của mỗi thành viên.


Không phải tất cả câu chuyện của chúng tôi đều có kết thúc có hậu, hoặc được mang lại những giá trị to lớn như được mong đợi. Nó là những chia sẻ rất thực tế về những trải nghiệm khó khăn ở nhiều mặt của cuộc sống, vẫn luôn ảnh hưởng đến những quyết định và lối suy nghĩ của các nhà lãnh đạo chúng tôi đến hiện tại.


Nghe qua những câu chuyện của họ và tôi nhận ra rằng có những thử thách rất khó khăn trong cuộc đời mình (những thứ mà đã không hề có kết thúc có hậu, hoặc tôi vẫn loay hoay đi tìm một cách giải quyết cho nó, hoặc có thể chinh tôi cũng không thể tìm ra) là những điều tôi chưa hề bày tỏ cùng ai trong thế giới của mình. Những điều này đã khiến tôi suy nghĩ về một số câu hỏi:

  • Tại sao tôi chưa từng chia sẻ những điều này trước đây?

  • Tôi thực hiện loại tính toán nào (có ý thức hay không) trước khi chia sẻ mọi thứ với đồng nghiệp, bạn bè hoặc mọi người nói chung?

  • Góc khuất về mặt tinh thần của tôi có được kiểm soát không? Nó có nhằm thúc đẩy một lợi ích hoặc kết quả cụ thể nào không?

  • Nó có phải là nghịch lý không khi tôi “thoải mái khi bị tổn thương”? Sự tổn thương thực sự có thể thoải mái được không?

2) Không hề có một phong cách lãnh đạo "chỉ huy và kiểm soát" đỉnh cao mà tôi cần học cho giai đoạn tiếp theo của sự nghiệp


Có lẽ tôi đã rất nhiều lần suy ngẫm về vấn đề này trong đời nên tôi thực sự đã rất mong tìm ra câu trả lời.


Nó gợi cho tôi nhớ về chính mình khi trước, mong đợi và suy nghĩ rằng kiến thức và trí tuệ mới sẽ đến và đồng hành với tuổi trưởng thành. Để rồi giờ đây, dù đã trưởng thành, tôi vẫn thế, vẫn luôn háo hức đón nhận những điều mới mẻ. Nếu có, sự thay đổi duy nhất là nhận thức bên ngoài về con người của tôi bây giờ.


Tuy nhiên, có một điều luôn khiến tôi băn khoăn trong hành trình lãnh đạo. Tôi vẫn đang háo hức được khám phá phong cách lãnh đạo của chính mình trong quá trình phát triển sự nghiệp, đồng thời háo hức để ai đó chỉ ra tất cả những điều mà tôi không biết. Thật tình thì tôi cảm thấy những ai đã và đang ở giai đoạn đỉnh cao trong cuộc sống / sự nghiệp của họ hoặc đang ở bất kì một lĩnh vực khác nào đó đều đã đạt được sự uyên thâm với khả năng lãnh đạo mà tôi chưa bao giờ học được và một lượng kiến ​​thức phong phú mà tôi nghĩ minh sẽ không bao giờ có được.


Một trong những điều tích cực về AVLD mà làm tôi luôn tự tin nhắc đến là được ở xung quanh những người có cùng hệ tương quan với tôi về cách đối xử người khác khi bản thân ở cương vị là nhà lãnh đạo, và được học hỏi thêm rất nhiều từ họ.


Được nghe chia sẻ từ các nhà lãnh đạo trên các lĩnh vực khác nhau về cùng một chủ đề - “chỉ huy và kiểm soát” là một cách chỉ để quản lý, không phải để lãnh đạo; yếu tố của lãnh đạo mang tính chất phục vụ, là nhìn các mối quan hệ qua một lăng kính đồng cảm, thay vì một lăng kính “có qua có lại”; học cách đối xử bình đẳng vì ai cũng là con người - bỗng khiến tôi cảm thấy "này, có lẽ tôi đang làm điều gì đó đúng đắn sau tất cả!".


Tôi vẫn còn một hành trình dài để tìm kiếm sự tự tin vào khả năng lãnh đạo của bản thân, nhưng chí ít tôi cảm thấy được lắng nghe và tiếp thêm sức mạnh để tin tưởng vào bản năng của mình, và tiếp tục làm những gì trái tim mách bảo là đúng, thay vì rơi vào bẫy so sánh và cho rằng câu trả lời chỉ nằm ở sách và khuôn khổ.


3) Con người không chỉ có thái cực đen hoặc trắng, mà bao gồm cả hai


Bài học quan trọng nhất mà tôi từng học được trong đời đã xảy ra cách đây bảy năm, và nó được phản ánh từ câu nói của một người bạn, cũng là cố vấn của tôi, Seth:

“Thật dễ dàng để công việc xác định chúng ta hoặc để nó bao trùm hết thảy, nhưng đây là một sai lầm. Ngay cả những người rất bận rộn cũng có thể dành thời gian để cống hiến cho những thứ họ đam mê, cái thứ hoàn toàn khác với nghề nghiệp chính của họ, nhưng họ vẫn dành toàn tâm toàn ý cho việc theo đuổi đó.


Wallace Stevens là một trong những nhà thơ yêu thích của tôi, với sức làm việc đáng kinh ngạc. Ông ấy làm việc hàng ngày với vị trí giám đốc điều hành tại một công ty bảo hiểm (công việc dường như không liên quan tới tâm hồn đẹp đẽ của một nhà thơ).


"Anh ấy vẫn làm hai điều đó cùng lúc."


Tôi đã đọc những lời này không biết bao nhiêu lần trong nhiều năm. Những câu từ đó đã thay đổi tôi hoàn toàn và kể cả cách tiếp cận cuộc sống của tôi kể từ đó, khuyến khích tôi theo đuổi sự đam mê hay sự tò mò trong mọi khía cạnh của bản thân - và tôi thực sự tin rằng nếu không có lời khuyên của Seth, tôi sẽ không phải là người đã tìm kiếm và tham gia vào AVYLD 2021.

Lắng nghe nhiều câu chuyện và khám phá cuộc sống đa chiều của những lãnh đạo trẻ khác khiến tôi nhận ra có những điểm tương đồng với mình, và của các diễn giả trong chương trình đã cho tôi cảm giác thân thuộc ngay lập tức với những con người đầy tài năng này.

  • Nhà đầu tư mạo hiểm kiêm thầy dạy thiền.

  • Phụ nữ trong công nghệ tiên phong kiêm ca sĩ.

  • Ông trùm ngành âm nhạc đồng thời là một người hướng dẫn về sự thức tỉnh tâm linh.

  • Hay một tiến sĩ có đam mê về leo núi.

Đây chỉ là một trong những ví dụ nhỏ, và danh sách đó còn dài hơn tôi nghĩ. Mỗi câu chuyện tôi nghe đều khẳng định lại niềm tin của tôi rằng có điều gì đó kỳ diệu trong bề dày kinh nghiệm và nhận thức của con người. Tôi đã nghĩ đi nghĩ lại rằng “Bạn là tất cả những gì bạn khao khát trở thành”.

Chúng ta không chỉ đơn thuần là hai màu đen hoặc trắng. Chúng ta không cần phải đặt mình vào một chiếc hộp hoặc xác định bản thân với một vai trò.


Chúng ta là đa dạng, chúng ta cũng thật là nghịch lý và chúng ta là con người!


---------------------------------------------------


Đối thoại Lãnh đạo trẻ Australia-Việt Nam năm 2021 tự hào được tài trợ bởi các đối tác của chúng tôi








Comentários


bottom of page